Giấc mơ và góc phòng

Phạm Quỳnh Trang
(kikicat)

New Member
Hay sang box 03/06 chơi, thấy anh Nguyễn Hoàng Dương (11L2) bên đó vừa post một truyện ngắn khá hay, nên quote sang đây để mọi người 04/07 cùng đọc ;)

===================================

Lời đề từ: Một câu chuyện được chắp lại từ những giấc mơ của chính cuộc đời tôi.

-----------------------------------------

Thoảng nghe những tiếng tính toán lầm rầm…

Cựa xoay mình trên chiếc giường ọp ẹp nơi góc phòng, nó mơ màng ngủ. Kế bên, phía gần cửa sổ, đứa em lên tám đang học bài…

Vẫn nghe những tiếng nhẩm tính lầm rầm…

Ánh đèn leo lét qua đôi mi nửa khép nửa mở khắc rõ những mảng tối sáng lem nhem trong căn phòng của anh em nó, một căn phòng lụp xụp trong một căn nhà tàn nép mình nơi góc tối nhất của khu phố ổ chuột ngoại vi thành phố.

Chân tay nó rã rời, da dẻ nó tái đi và nứt nẻ, bụng nó hóp lại vì đói, đầu óc nó nhức tợn suốt từ chiều đến giờ. Ban tối, khi vừa bước chân vào nhà, thằng bé gục xuống ngay, và sốt, và ho, và rét. Nó co ro, nép mình vào góc giường, cố ngủ để quên đi sự khó chịu và đau đớn, nhưng không thể. Cứ dăm phút, thằng bé lại giật mình tỉnh giấc và thường khi đó, những tiếng rì rầm tính toán kia ngừng lại, đứa bé thương anh, kéo lại manh chăn mỏng xộc xệch trên thân hình gầy gò đương co ro vì rét…

Căn phòng quay về với sự im ắng mong manh, ngoại trừ những âm thanh nhẩm tính vẫn lầm rầm phát ra từ chiếc bàn nhỏ được đóng lại từ vài mảnh gỗ nhặt kê gọn gàng kế bên khung cửa sổ.

Ngoài kia trăng tròn quá…

Nó thoáng mơ thấy những bóng hình xưa đang nô đùa dưới ánh trăng thu. “Kia là ba, ổng tốt quá, ổng chẳng để mình khóc đến một lần…. Má! Bà mới đẹp làm sao, và dịu dàng nữa…” Những hồi ức vụt qua đầu thằng bé, đó là bao ngày tháng hạnh phúc bên ba và má nó, đó là ánh trăng êm, là nét vui buồn trên những khuôn mặt người đã khuất…

Bống một luồng sáng chói loà chụp lên đôi mắt, thằng bé choàng tỉnh giấc. Nó lim dim thấy bức tường ố xanh những rêu chắn ngang trước mắt, thấy chật chội và gò bó, nhưng nó quen lâu rồi cảnh nghèo khó…

Những tiếng tính toán lầm rầm vẫn vang bên tai…

Ngoài kia trăng tròn quá…

Và nó mơ thấy mặt trời đang lên nhanh… “Nhanh quá!” Rồi ánh sáng lan tràn khắp nơi, buổi bình minh thật rạng rỡ… Nó thấy trước mắt nó, bữa sáng đã chuẩn bị sẵn sàng … “Nào cá kho… Nào thịt băm… Và món canh rau rền đỏ của má nữa”. Thằng bé nghe thấy tiếng của ba, nó quay lại khi nụ cười vừa thoáng hiện trên khuôn mặt phúc hậu, ông khẽ nói một câu gì đó, nhưng nó không nghe rõ… Cảnh vật vụt nhanh trước mắt, chợt nó thấy em mình… Đứa em bé bỏng xinh xắn khoác trên vai chiếc cặp hồng mới, giơ tay vẫy vẫy người anh, và hớn hở bước nhảy tới lớp học… Rồi thằng bé thấy mình đang ngả người trên một chiếc giường ấm áp có đệm êm, căn phòng thật rỗng rãi và sạch sẽ, bên hai cánh mũi phập phồng phảng một mùi hương ngan ngát…

Bỗng một luồng sáng trắng loà chói lên, kéo đi mọi thứ, nó choàng tỉnh giấc…

Thằng bé lim dim thấy góc tường ố xanh loang lổ những mảng đen trần trụi….

Bên tai nó, những tiếng lầm rầm vẫn vang lên chật chội…
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Trời ơi, lôi cái này từ box 03-06 sang đây hả Trang, mà truyện này dù sao thì cũng rất hay. Mà truyện này không phải cuộc đời Quỳnh Trang nhà ta đâu :D
 
Ồi !!!!! :D Em Trang quote bài mà không xin phép Tác giả nhá :-"
Nhỡ mà Anh đòi bản quyền thì sao :D
Chết thật
hìhìhì
--------------------------------------------------------
To Hiếu: truyện này chẳng phải cuộc đời của ai hết ;) :) Mà là cuộc đời của rất nhiều những con người giờ này đây đang phải còng lưng kiếm từng miếng ăn ...
 
Thía cái box này lập ra chỉ để post cái chiện í lên thui à ? Ai có chiện hay hay post lên nữa đi .
 
cậu chuyện này nghe hơi giống như truyện cô bé bán diêm nhỉ?????/tác giả là ai rứa??????????
 
Em Ngân cho nhận xét sắc đó ^__^
Bài này là của một anh ở bên 03/06
Nếu chị không nhầm thì có ghi ở trên rồi đấy

Bên 03/06 cãi nhau loạn cả lên về cái "giống" đó đấy :)
 
My lại bắt đầu sang đây bắn phá rồi hả, biết tao là ai không đấy??

Công nhận truyện này của bạn Dương ý nghĩa hơn các bài trước nhiều
 
Á à cái con bé này láo nhả, post cái này để câu khách xã hội đấy à, bẩn tính nhá, định cướp khách 03-06 đấy à.
 
em đọc có vẻ buồn wa, thật là... công nhận là giống CÔ BÉ BÁN DIÊM... chuyện kết thúc lửng hả anh dương
 
Truyện đọc buồn quá, hik, post đây thấy ko hợp cho lắm:((
 
oh! một kết thúc dở dang mới là một kết thúc đãng được chú ý!!!!!!!!!!!!vì như vậy thì dễ gậy suy nghĩ tranh luận trong mỗi người!!!!!!!!!!!chính vì thế mà cũng để lại ấn tượng sâu sắc hơn!!!!!!!!! :))
 
Thế thì mọi người thử làm cái ending cho câu truyện này xem!
 
em nghĩ như thế là ending được rồi, công nhận.... nếu thêm vào 1 cái happy ending thì câu chuyện sẽ mất ý nghĩa...nhưng lại làm hài lòng người đọc....nếu là 1 cái sad ending thì câu chuyện chán quá chẳng muốn đọc nữa :D -> ko nên viết ending
 
Mỗi người đọc sẽ tự cảm nhận một cái ending riêng

"happy ending" <== Nghe giống tên một bài của Avril :D
 
hohô, bài đấy thằng bạn em ngồi hát rống lên ngay sau khi chia tay bạn gái! Nhắng vãi!
 
Nguyễn Hoàng Hà đã viết:
hohô, bài đấy thằng bạn em ngồi hát rống lên ngay sau khi chia tay bạn gái! Nhắng vãi!


Đấy là bên ngoài thôi!"Ai biết đâu là đâu đâu"_chồng
Mong cái "happy ending" đấy lắm chớ(?)
 
Back
Bên trên