Cách nói lời xin lỗi

Lê Khánh Toàn
(khanh toan)

New Member
Mình không nhớ rõ câu danh ngôn này là gì nhưng đại ý của nó là tất cả tai họa của mình đều đến từ cái miệng . Nếu biết ăn nói đúng chỗ , đúng mực , biết nên nói lúc nào , nên nghe lúc nào thì chúng ta có thể tránh được rất nhiều sai lầm đáng tiếc xảy ra .
Hôm qua , mình đã lỡ mồm nói ra một chuyện mà có thể coi là mách lẻo , lắm mồm , nhiều chuyện ... nói vậy vẫn còn là nhẹ . Con trai mà như vậy thì đúng là :-s quá kém . Mình đã đem chuyện một bạn kể cho mình , có thể là chuyện không nên nói không nên kể linh tinh , ra kể với một người bạn khác . Và rồi mình đã phạm một sai lầm lớn có thể làm mất đi 2 người bạn . Mình mới lên Hà Nội học quen được một người bạn đã là rất khó rồi , để giữ được một người bạn còn khó hơn rất nhiều , và rồi mình đã không làm được điều đó , chỉ vì một câu nói mà mình để mất 2 người bạn , thế có đáng không , giờ mình không biết làm gì . :(( Mình đã cố thử xin lỗi , có thể là khá nhiều và làm cho cậu ấy khó chịu , bực tức , ...
Nhưng thực lòng mình không muốn một tình bạn lại kết thúc như vậy , mình muốn nó trở lại như lúc đầu . Có thể mình đã không biết giữ mồm giữ miệng nhưng ngay cả đến cách nói lời xin lỗi mình cũng không biết làm . Bạn nào đó có thể chỉ cho mình được không , chỉ cho mình cách làm cho người bạn của mình nguôi giận
 
Chỉ cần em xin lỗi một cách thành thực nhất là bạn bè em sẽ hiểu thôi! ;) Mình đã chót nói mất rồi có muốn rút lại lời cũng không được mà, dù gì thì chuyện cũng đã rồi. Có điều hãy biết rút kinh nghiệm, đừng để lần sau tiếp diễn như thế nữa. Con trai phải biết tiết kiệm lời 1 chút, càng phải biết tiết kiệm lời xin lỗi :) đừng làm gì có lỗi để lại phải xin lỗi!
 
Cũng có thể ạ , Chắc tại em xin lỗi nhiều quá đâm ra người ta mới không tha lỗi cho em . Đúng là em cũng lắm lời thật , cứ gặp người ta là em lại xin lỗi , nhưng chả lẽ cứ ngồi nhìn người bạn của em đi xa dần . Em cũng không muốn có lắm lời như vậy , giờ có hối cũng không kịp chỉ biết nói xin lỗi thôi .

Một lần đã là quá đủ rồi , từ giờ cho đến khi xuống mồ em sẽ không bao giờ ăn nói thiếu suy nghĩ vậy nữa . Bây giờ em mới thấy giá trị của câu hay suy nghĩ hai lần trước khi nói . Nhưng có vẻ như đã hơi muộn
 
Xin lỗi là điều tốt đấy, nhưng gặp chổ nào xin lỗi chổ ấy , thì ngại quá....có khi phản tác dụng đấy em ạ...Chị chỉ muốn nói, nếu muốn xin lỗi, em hãy nghĩ ra cách gì đó...hay nhất là phải pha chút hài hước vào...hay là đi đến thẳng nhà nó, dán băng keo lên miệng, rồi giơ tấm bảng lên..."Đừng giận tớ, tớ đã dán cái miệng mình lại rồi, xin lỗi nhé...tớ rất quý cậu, và không muốn mất đi tình bạn với cậu" ok chứ em???Chúc em gặp may mắn (Mà này, có khi sau chuyện này, giữa hai đứa sẽ có khoảng cách, lần sau nhớ phải kín miệng nhé, phải tập từ từ để được người ta tin tưởng)
 
Xin lỗi cũng phải đúng lúc và đúng chỗ em trai ah.Có thể gặp riêng
bạn ấy và nói chuyên với nhau,nói ra suy nghĩ của mình và xin lỗi chân thành.>>chắc bạn ấy sẽ tha thứ cho em thôi.lần sau thì cẩn thận nhé!!!
 
Thời gian + sự chân thành có thể hóa giải mọi khúc mắc ;) Tui đã gặp chuyện này òi
 
Em cũng gặp một chuyện gần giống như của Toàn... :( ( ko thể tin là có chuyện trùng hợp như vậy :D)

Nhưng bạn em là con trai mà ko ngờ nó giận dữ vậy.... :((
Bây h thì em cũng ko thể xin lỗi nó được vì thậm chí nó ko cho em nói chuyện... :(
Mỗi lần em đến chỗ nó để xin lỗi thì nó lại giả câm giả điếc... X( Bực thế cơ chứ!
Mà cái lỗi em gây ra ( tất cả là tại cái mồm ) thì cũng có thể coi là vô ý, em ko biết là việc ấy lại quan trọng đối với nó thế.... :((

Thời gian + sự chân thành có thể hóa giải mọi khúc mắc
Công nhận là thời gian là 1 phương thuốc công hiệu... Nhưng mà thực sự là em cũng ko quý nó lắm.... Nhưng em ko muốn mất đoàn kết trong lớp + mất đi 1 classmate.... :(
 
b-( chỉ tại ko chịu suy nghĩ..... mình làm ng` ta buồn rùi :(.... xin lỗi nhé.... :( ko cố ý đâu :(
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ngại quá

Dạo này câu "Em sai rồi" như là thành câu cửa miệng của mình í :"> :p :*
 
Xin lỗi ... xin lỗi em
Anh đã làm mọi việc trở nên khó khăn hơn,
nhưng anh biết làm gì hơn được nữa ... ?
Hối hận ? ... Tiếc nuối ? ...
Khi cô đơn em nhớ ai ?
 
Anh ngốc ngốc chả làm gì khiến mọi việc khó thêm, nói đúng ra là anh vẫn làm vậy từ trước giờ :p tại em làm mọi thứ rắc rối, tại em làm phức tạp :"> Khi cô đơn em nhớ nhiều lắm :-" còn khi nào em cô đơn? :-$ Khi không có anh ở cạnh bên :x :* (như đồ vật í, chạm tay vào là thấy, cần là có >:))
 
nếu em cũng ở trong hoàn cảnh đấy, nhưng xin lỗi mà người ta ko chịu thì bít làm sao nhỉ
 
Mình cũng gặp phải chuyện này.
Tất cả là tại cái mồm.
Các anh chị ơi làm thế nào để không nói lỡ mồm nữa ạ?
 
Tốt nhất nên cẩn thận từng hành động và lời nói để ít phỉa sử dụng từ xin lỗi nhất:D:D:D Xin lỗi nhiều nnghe nhàm chán lắm...mà ng ta cũng chả tin lời xin lỗi của mình nữa...Quan điểm sống của em là ko phỉa cái j cũng nói 2 từ xin lỗi để mong nó trở lại bình thường..phải biết trân trọng lời "xin lỗi"...:D:D nhưng khi đúng lỗi của mình thì phải xin lỗi thôi:D:D
 
Thời gian + sự chân thành có thể hóa giải mọi khúc mắc
Nhưng tớ con` đủ thời gian ko:-/ Học đội tuyển với nhau chỉ co' hơn 1 tháng vậy mà chúng ta đã trở nên rất thân thiết đúng ko?Tớ ko biết là bây h ấy có con`cảm thấy như thế ko nhưng du` thế nào thì tớ vẫn sẽ nhớ,vẫn yêu quí tất cả.Tất cả:x
Mới đầu tớ ko quan tâm đến ấy lắm.Tớ từng nghe n~ ng` bạn cùng lớp ấy kể về ấy là 1 đứa xấu xa khủng khiếp, thậm chí đã từng nghĩ ấy là 1 ng` như thế.Tớ vẫn vào đội tuyển với ấy, vẫn chơi với ấy dẫu rằng trong mình vẫn luôn giữ khoảng cách.Rồi tớ thấy ấy là ng` chăm chỉ, ấy cũng có vài ba tài lẻ,cũng xóa bớt n~ nghi ngờ, thoải mái hơn với ấy.Vậy mà rồi ấy lại khiến tớ p buồn:(Tớ đã nghĩ là mình có thêm 1 ng` bạn, tớ đã sai ư?:-s
Tớ ko muốn nghĩ như thê' :(Tớ ko muốn nhin` ấy cười.Tớ ko muốn nghe giọng nói ấy.Đã có lần tớ nói thẳng với ấy nhưng ấy vẫn cười, ko 1 chút đoái hoài, quan tâm.Ấy làm tớ buồn:( Vậy mà ấy ko chịu dừng lại.Ấy có biết rằng n~ câu nói của ấy khiến ng` khác cười nhưng lại lam` cho tớ buồn như thế nao`ko?Cứ tự nhủ đó là 1 trò đùa vô hại tớ lại nghĩ về nó, về những thứ ấy gán vào tớ, n~ điều ấy nói về tớ.Chưa bao h tớ nghĩ mình giống 1 thứ trò cười như thế, 1 cái j` đó mà ng` ta thỏa sức gán vào đó n~ j` ng` ta muốn , chỉ để cười:-s Và tớ ko thể kiềm chế được.Tớ đã viết về ấy trong nhật kí đội tuyển,thật nặng nề/:) Ấy viết về tớ, viết n~ thứ thật đáng ghê sợ để làm trò cười cho mọi ng`, tớ chấp nhận, tớ ko xé nó đi dẫu vì n~ dòng ấy tớ đã khóc ko chỉ 1 lần.Tớ tôn trọng ấy, tớ tôn trọng tất cả mọi ng`, tớ hy vọng tự tay ấy sẽ xé n~ dòng kinh khủng ấy .Và ấy đã xé, xé n~ gi` tớ viết về ấy rồi bỏ học đội tuyển.:|
Tại sao chứ? tớ ko muốn thế này.Tớ muốn rằng tất cả chúng ta đã cố gắng để được ngồi đây bên nhau thi` p cố gắng giữ lại n~ kỉ niệm đẹp về nhau.Dẫu cho tận trong lòng tớ vẫn ko thể xóa hết n~ ấn tượng xấu về ấy thì tớ vẫn mong n~ kỉ niệm đẹp sẽ che giấu cho nó.Tớ ko p là 1 ng` rộng lượng nhưng tớ biết có được 1 ng` bạn là rất khó nhưng giữ được 1 ng` bạn con` khó hơn, dẫu chỉ là trong tâm trí|-)
4 ngày nữa thôi, có thể hóa giải mọi khúc mắc được chứ?Đừng để tớ thất vọng về ấy thêm 1 lần nữa.Thế là đủ.Ko cần xin lỗi.Quá khó.Với cả 2:|
 
Chưa chắc đâu em ạ!!! Nếu em thật lòng, nó sẽ hiểu và tha thứ...dù muộn nhưng có còn hơn ko:D:D:D
 
Không em ạ. Chị cũng đã nghĩ thế. Nghĩ là chỉ cần thật lòng xin lỗi thì sẽ được tha thứ, thật tâm hối cải thì lỗi lầm sẽ được bỏ qua, kiểu như trẻ con í :D Mà không phải em à. Chỉ có 1 giới hạn nào đó thôi! Thành thử.. cứ nghĩ cho chín đi là hơn :)
 
Back
Bên trên