Bánh

  • Bắt đầu Harry-Potter
  • Ngày bắt đầu
H


(Harry-Potter)

Guest
Bánh khúc

Bánh khúc

Vào tháng 2-3 âm lịch, tiết trời đã ấm áp là lúc lá khúc bắt đầu lên mơn mởn các bãi đất ven đê dọc các triền sông. Rau khúc âm thầm mọc lên, như có phần bẽn lẽn vì sự giản dị của mình, lặng lẽ mang đến cho con người những ngọn lá xanh mướt, mang vị thơm, bùi rất đặc biệt. Bánh khúc là một thứ quà quê được làm bằng chính loại lá độc đáo đó.

Chẳng biết bánh khúc có từ bao giờ, ai là người đầu tiên làm được món bánh này, nhưng nó đã quen thuộc với nhiều người vùng đồng bằng bắc bộ, từ nông thôn đến thành thị. Làm bánh khúc không khó, nhưng đòi hỏi sự cần cù tỷ mỷ và cả kinh nghiệm người xưa truyền dạy. Nguyên liệu chủ đạo làm nên hương vị độc đáo của món bánh này là lá khúc. Lá khúc hái từ buổi sớm, chọn những lá đang độ tươi non mơn mởn hái mang về đem giã cho nhuyễn rồi trộn với bột gạo làm vỏ bánh. Nhân bánh được làm từ đậu xanh đồ chín tới giã thật mịn, viên lại bằng quả trứng gà cùng với thịt ba chỉ thái hạt lựu, rắc thêm chút hạt tiêu cho dậy mùi. Dàn mỏng lớp vỏ thật khéo bao kín nhân bánh, xếp từng lượt bánh vào nồi hấp như đồ xôi, mỗi lớp bánh lại rắc một lượt gạo nếp ngon đã ngâm kỹ làm áo. Từ khi nước sôi đến lúc bánh chín chừng tàn một que hương.

Bánh khúc là một thứ quà có thể giúp người ta đỡ đói lòng khi nhớ bữa vì thành phần dinh dưỡng khá cao. Thưởng thức bánh khúc khi còn nóng mới thấy hết được hương vị tự nhiên của nó.

Người ta có thể thưởng thức bánh khúc bất cứ khi nào thích, nhưng bánh khúc thường được rao bán cùng với vài loại quà bánh khác vào buổi tối.


(Vnexpress)


 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
Bánh tro

Món quà này rất phổ biến tại các tỉnh ở miền Trung. Có nơi người ta còn kêu là bánh ú tro. Bánh như một thứ trái cây rất cần thiết để ăn tráng miệng, sau những bữa tiệc thịnh soạn vào ngày Tết. Không những thế, bánh còn như cốc nước mát có tác dụng giải rượu, bia khi lỡ vui quá đà.

Bánh cần nhất là tro, để có đủ lượng bột tro cần thiết, người ta phải dồn lại từ rất nhiều ngày trước đó và phải tuyển rất kỹ. Bột tro để làm bánh nhất thiết phải có màu trắng và mịn. Bỏ vào chum, vại ngâm với nước.

Tro tan ngay và để cho qua ngày hôm sau thì lọc nước. Gạo nếp vo sạch, để ráo rồi ngâm vào thứ nước tro này. Sau một ngày thì vớt ra, những hạt gạo khi ấy có màu vàng, xối nước lại cho trôi đi những gì bám bên ngoài nếp, rồi tiếp tới là việc gói bánh. Bánh tro được gói bằng lá chuối, nhỏ chỉ độ ngón tay. Bỏ bánh vào xoong nấu trên hai tiếng mới có thể vớt ra được. Có nấu kỹ như thế thì những hạt nếp mới nhuyễn nhừ, tan ra và kết dính lại với nhau, nhìn như một thỏi thạch trong suốt và có màu vàng rất ấn tượng.

Ở quê, người ta làm bánh tro rất nhiều. Bánh cột lại thành từng xâu, treo nơi thoáng đãng và ăn dần.

(Theo Du Lịch)



 
Bánh chưng Nhật Lệ


Đây là món ăn nổi tiếng ở Huế và có xuất xứ từ con phố Nhật Lệ trong thành Nội, nơi tập trung hàng chục lò làm bánh. Bánh thơm dẻo, ăn rất khoái khẩu do sự kết hợp nhuần nhuyễn mùi vị giữa nhân đậu, thịt (mỡ và nạc) với gạo nếp và các loại gia vị như tiêu, hành. Người ăn quen lâu ngày thành nghiện, thành thèm.

Ăn bánh chưng Nhật Lệ khi nguội ngon hơn khi nóng. Bóc lớp lá chuối ra, màu bánh xanh thơm nhức mắt. Cắn một miếng, nhân đậu thịt mỡ màu nâu trắng béo bùi ngập chân răng. Một chuyên gia gói bánh của phố Nhật Lệ cho biết: "Nếp là phải nếp tốt, không lẫn tẻ, hạt phải tròn đều. Thịt là loại tươi nóng mới mổ ra. Nấu thì phải nấu cho bánh chín đúng độ, không nhão nát, không sống...". Du khách đến Huế ai cũng tìm ăn bánh chưng Nhật Lệ, để thấm cái hương vị đặc trưng của Lang Liêu ngàn đời "danh bất hư truyền"...

Bánh có loại bán 1.000 đồng một cặp, nhỏ bằng hai bao diêm chồng nhau. Hai cặp bánh mới hết một lạng gạo nếp. Loại 2.000 đồng một cặp thì một cặp một lạng nếp. Bánh càng nhỏ gói càng khó vì nó cũng tỉ mẩn đủ thao tác thịt, đậu xanh đánh thành nhân, gạo nếp, lá dong lớp trong, lớp ngoài. Bánh chưng Nhật Lệ có loại tới 30.000 đồng/cặp, có khi tới 50.000 đồng. Nhưng loại lớn này chỉ gói theo đơn đặt hàng, thường là vào dịp giỗ chạp, cưới hỏi hoặc tết.

Cứ sáng sớm tinh mơ là hàng chục người đổ về phố Nhật Lệ lấy bánh chưng đi bỏ cho các điểm bán lẻ. Tính ra mỗi ngày, các lò bánh chưng Nhật Lệ cung ứng ra thị trường năm, bảy nghìn chiếc bánh chưng.

ST.
 
Bánh chưng chuối

Bánh có nguồn gốc từ Thái Lan, nhưng nay đã chở thành một món ăn hấp dẫn đối với dân miền Trung. Có lẽ do nhân bánh là quả chuối nên hình dạng của chiếc bánh này dài ra và hơi khum lên như chiếc bánh giò. Bánh rất thơm và có hương vị hấp dẫn thực khách.

Cách làm món này khá đơn giản. Gạo nếp phải được ngâm kỹ trong nước lã. Sau đó đãi hết sạn, để ráo nước rồi trộn đều với nước cốt dừa trong một cái chậu. Nhân làm bánh là một quả chuối tây nhỏ, càng chín càng tốt. Có như vậy thì khi ăn mới không bị chua mà lại có vị ngọt dịu, thơm thơm. Nhân bánh chín có màu đỏ như gấc, tròn xoe như lúm đồng tiền, nằm gọn trong lớp gạo nếp bọc bên ngoài.

Lá gói bánh là lá dong. Cách làm chín cũng thật đặc biệt, không giống như chiếc bánh chưng vuông mà dân ta thường làm mỗi dịp Tết đến. Bánh chưng chuối chỉ cần đồ cách thuỷ trong vòng 3 đến 4 tiếng là được.

ST.


 
Bánh cặp

Hai chiếc bánh mướt trắng được đặt nõn lên tấm bì cói, tiếp đó là một chiếc bánh tráng nhỏ và cuối cùng là một lớp bánh mướt nữa. Gập đôi lại rồi vỗ ba cái. Các lớp bánh dính chặt vào nhau, chính vậy mà nó có tên là bánh cặp (hay bánh đập bẹp).

Đây là món ăn có tiếng ở thị xã Hà Tĩnh. Làm bánh cặp phải chọn gạo ngon nhất, đó là thứ gạo quê mới gặt còn thơm mùi lúa. Bánh tráng dày, ủ nóng, giòn tan và bùi ngậy. Bánh mướt phải tráng mỏng, ngọt đậm và dậy mùi thơm. Hai thứ này khi đập kết dính vào nhau, giòn mà không bị khô, đậm đà mà không ngán.

Đặc biệt, bánh cặp ngon chính là nhờ ở bát nước chấm. Nước mắm để pha phải là loại nước mắm chắt, vàng óng và thơm lừng, khi nếm còn có vị ngọt đậm ở đầu lưỡi. Nước mắm ngon đã đành, nhưng phải pha không nhạt, không mặn vừa đủ vị ngọt thơm, lại có vị cay nồng của ớt, của tỏi, chấm bánh mới mê.

ST
 
Back
Bên trên