Hoàng Nhật Minh
(isis)
New Member
Đèn đỏ treo cao
Hà Lan có vẻ là nước tự do nhất châu Âu -và có thể là nhất thế giới- với hai chính sách "mở cửa" đáng ngại ngần: nhà nước cấp phép cho kinh doanh sex và ma tuý nhẹ. Khu Đèn Đỏ ở Amsterdam là trung tâm của mê cung sex - ma tuý này.
Nằm kề nhà ga trung tâm về phía Đông, chạy dọc theo con kênh đào phố Oudezijds Voorburgwal và toả nhánh chi chít như xương cá sang các ngõ phố nhỏ hai bên, khu Đèn Đỏ có thể coi là kỳ quan độc đáo của Amsterdam. Đó là một khu phố cổ rất đẹp được tách đôi bởi dòng kênh, hai bên là những ngôi nhà gạch nâu đỏ cổ kính, mặt tiền hẹp chừng 3-4 mét, cửa kính trong suốt bày lồ lộ các nàng Vệ nữ bên trong. Mỗi nàng chiếm cứ một ô kính nên còn được gọi là "gái tủ kính". Buổi tối, khoảng 8 - 9 giờ trở đi, khu Đèn Đỏ ở Amsterdam giống đêm hội hoa đăng với hàng nghìn ngọn đèn đỏ mờ ảo hắt ra từ những ô kính, soi bóng xuống dòng kênh. Người đi chen vai thích cánh, không chỉ khách mua dâm mà rất nhiều người du lịch đến tham quan. Ngoạn mục nhất là những ngõ hẹp chỉ vừa một người đi, hai bên san sát ô kính, bên trái, bên phải, trên cao, dưới thấp đâu đâu cũng ngồn ngộn mông đùi ngực, con mắt bối rối không biết dừng ở đâu, đích thị là mê cung. Khách thoải mái dí mắt vào ngắm nghía, ngắm mới là lịch sự, không ngắm có thể sẽ bị các cô réo gọi, hoặc tệ hơn, mắng là đồ "đạo đức giả", phí của trời ! Khách khi ưng ý cô nào có thể đẩy cửa hỏi giá, mặc cả. Giá tính theo lần, thường xê dịch từ 30 - 75 USD. Thuận mua vừa bán, cô gái sẽ hé cửa mời khách vào, kéo rèm đỏ che ô kính, dấu hiệu hoa đã có chủ.
Xen giữa các tủ kính là Sex shop bày bán tất cả những gì liên quan tới sex mà bộ óc con người có thể nghĩ ra, từ phim ảnh cho đến các loại thuốc, dụng cụ kích dục, hàng lưu niệm, đồ chơi.... phục vụ cả bốn phái. Vâng, bốn phái, kể cả lesbian (đồng tính nữ) và gay (đồng tính nam). Không phải ngẫu nhiên mà Amsterdam được xem là thiên đường cho người đồng tính. Luật pháp Hà Lan thừa nhận hôn nhân đồng tính, đặc biệt có rất nhiều tổ chức, câu lạc bộ để những người này hoạt động, kết bạn. Nổi tiếng nhất trong số các tụ điểm của giới đồng tính là "The It". Ông triệu phú, người sáng lập ra "The It" đã chết vì nhiễm HIV. Mộ ông này chôn tại nghĩa trang Amstel thường được giới đồng tính đến đặt hoa để tưởng niệm người hùng "tử vì đạo".
Đẩy sex lên tới mức kinh điển, giữa khu Đèn Đỏ là hai bảo tàng: "Sex museum" và "Erotic museum" (Bảo tàng dâm). Ở đây khách có thể tìm hiểu từ những pho sách cổ xưa nhất về nghệ thuật làm tình của Trung Quốc, Ấn Độ, Hy Lạp... cho đến hình ảnh khoả thân của nhiều nhân vật tiếng tăm nhất. Ngoài ra là những rạp chiếu phim con heo 24/24, những sàn trình diễn sẽ sống động quảng cáo giật gân giá xem bắt đầu từ 2 USD. Với số tiền ít ỏi này, khách chỉ được ghé mắt qua ô kính nhìn vào sân khấu tròn nơi "diễn viên" biểu diễn màn khiêu dâm. Càng trả tiền nhiều thì càng được vào sâu hơn và màn trình diễn cũng ly kỳ, dữ dội hơn.
Hỗ trợ cho thị trường bán dâm này là hàng loạt dịch vụ sẽ được quảng cáo công khai trên các phương tiện thông tin đại chúng. Trên ti vi thường xuất hiện cô gái phô thân hình bốc lửa, khép mắt cười mê hoặc, giọng khàn "Call me.... 0906..." (Hãy gọi em, số 0906...). Có cả đường dây nóng sex qua điện thoại. Một đêm cô đơn cần người thì thầm bên gối, bốc máy điện thoại là có ngay chàng nàng thả lời ong bướm với giọng gợi dục điêu luyện. Sex qua điện thoại có vẻ "vô trùng" nhưng không ít tốn kém, mỗi phút gọi giá tối thiểu là 0,75 USD.
Có vẻ như với kỹ nghệ kinh doanh sex phát triển như vậy, dân Hà Lan ăn chơi, đồi truỵ quá? Chỉ cần dạo gót qua khu Đèn Đỏ, bạn sẽ thấy ngôn ngữ được sử dụng ở đây chủ yếu không phải là tiếng Hà Lan mà là tiếng Anh, Tàu, Nhật... Có lẽ 70% khách là người nước ngoài, rồi đến dân các tỉnh đổ về Amsterdam nếm "của lạ" dân địa phương rất ít, mà phần nhiều đóng vai dẫn bạn bè, người thân đến tham quan. Hình như cái gì công khai, ê hề quá đều mất đi sức lôi cuốn? Khu Đèn đỏ, với nhiều người Hà Lan không ý nghĩa gì hơn là một hồ lô hút tiền khách du lịch. Với chính sách cho phép kinh doanh sex, nhà nước đã khôn khéo kiểm soát được hoạt động rất khó tiêu trừ này và thu về một nguồn lãi suất khổng lồ. Tất cả các nhà cho thuê, cửa hàng kinh doanh Sex đều được đưa vào quy củ, phải đáp ứng tiêu chuẩn vệ sinh, an ninh, và tất nhiên đóng thuế lợi tức cao. Các cô gái mại dâm cũng bắt buộc phải đăng ký hành nghề, khám bệnh định kỳ và nộp thuế. Khi đã là một nghề được pháp luật thừa nhận, kinh doanh sẽ mặc nhiên đặt mình dưới sự kiểm soát của nhà nước, do đó, quyền lợi của cả khách hàng lẫn người hành nghề đều được bảo vệ, tránh sự hoành hành của "xã hội đen". Tuyệt nhiên không có những quán bar, nhà hàng, trung tâm masage.... trá hình buôn bán dâm bất hợp pháp mà ở đó cả vệ sinh lẫn an ninh đều không có gì đảm bảo.
Dù sao mặc lòng, khu Đèn Đỏ tồn tại giữa lòng Amsterdam như một vết thương nhạy cảm. Nhiều người Amsterdam tuyên bố xấu hổ về nó và tránh đi qua đấy. Cảnh sát phải thường xuyên túc trực và du khách được cảnh báo nghiêm khắc về nạn móc túi, trấn lột. Vài năm trước, người ta xây giữa khu này một ngôi chùa Trung Quốc, ngôi chùa duy nhất ở Amsterdam, đích thân nữ Hoàng Hà Lan đến khánh thành. Phật bà Quan Âm ngự giữa khu Đèn Đỏ, nghìn mắt nghìn tay có đủ để cứu vớt chúng sinh đang lặn ngụp trong vòng đoạ lạc? Ngôi chùa xây trị giá ngót 5 triệu USD nghe đồn lại là một phép rửa tiền của giới mafia buôn người và ma tuý?!
Hà Nội, 06/11/2002
Hà Lan có vẻ là nước tự do nhất châu Âu -và có thể là nhất thế giới- với hai chính sách "mở cửa" đáng ngại ngần: nhà nước cấp phép cho kinh doanh sex và ma tuý nhẹ. Khu Đèn Đỏ ở Amsterdam là trung tâm của mê cung sex - ma tuý này.
Nằm kề nhà ga trung tâm về phía Đông, chạy dọc theo con kênh đào phố Oudezijds Voorburgwal và toả nhánh chi chít như xương cá sang các ngõ phố nhỏ hai bên, khu Đèn Đỏ có thể coi là kỳ quan độc đáo của Amsterdam. Đó là một khu phố cổ rất đẹp được tách đôi bởi dòng kênh, hai bên là những ngôi nhà gạch nâu đỏ cổ kính, mặt tiền hẹp chừng 3-4 mét, cửa kính trong suốt bày lồ lộ các nàng Vệ nữ bên trong. Mỗi nàng chiếm cứ một ô kính nên còn được gọi là "gái tủ kính". Buổi tối, khoảng 8 - 9 giờ trở đi, khu Đèn Đỏ ở Amsterdam giống đêm hội hoa đăng với hàng nghìn ngọn đèn đỏ mờ ảo hắt ra từ những ô kính, soi bóng xuống dòng kênh. Người đi chen vai thích cánh, không chỉ khách mua dâm mà rất nhiều người du lịch đến tham quan. Ngoạn mục nhất là những ngõ hẹp chỉ vừa một người đi, hai bên san sát ô kính, bên trái, bên phải, trên cao, dưới thấp đâu đâu cũng ngồn ngộn mông đùi ngực, con mắt bối rối không biết dừng ở đâu, đích thị là mê cung. Khách thoải mái dí mắt vào ngắm nghía, ngắm mới là lịch sự, không ngắm có thể sẽ bị các cô réo gọi, hoặc tệ hơn, mắng là đồ "đạo đức giả", phí của trời ! Khách khi ưng ý cô nào có thể đẩy cửa hỏi giá, mặc cả. Giá tính theo lần, thường xê dịch từ 30 - 75 USD. Thuận mua vừa bán, cô gái sẽ hé cửa mời khách vào, kéo rèm đỏ che ô kính, dấu hiệu hoa đã có chủ.
Xen giữa các tủ kính là Sex shop bày bán tất cả những gì liên quan tới sex mà bộ óc con người có thể nghĩ ra, từ phim ảnh cho đến các loại thuốc, dụng cụ kích dục, hàng lưu niệm, đồ chơi.... phục vụ cả bốn phái. Vâng, bốn phái, kể cả lesbian (đồng tính nữ) và gay (đồng tính nam). Không phải ngẫu nhiên mà Amsterdam được xem là thiên đường cho người đồng tính. Luật pháp Hà Lan thừa nhận hôn nhân đồng tính, đặc biệt có rất nhiều tổ chức, câu lạc bộ để những người này hoạt động, kết bạn. Nổi tiếng nhất trong số các tụ điểm của giới đồng tính là "The It". Ông triệu phú, người sáng lập ra "The It" đã chết vì nhiễm HIV. Mộ ông này chôn tại nghĩa trang Amstel thường được giới đồng tính đến đặt hoa để tưởng niệm người hùng "tử vì đạo".
Đẩy sex lên tới mức kinh điển, giữa khu Đèn Đỏ là hai bảo tàng: "Sex museum" và "Erotic museum" (Bảo tàng dâm). Ở đây khách có thể tìm hiểu từ những pho sách cổ xưa nhất về nghệ thuật làm tình của Trung Quốc, Ấn Độ, Hy Lạp... cho đến hình ảnh khoả thân của nhiều nhân vật tiếng tăm nhất. Ngoài ra là những rạp chiếu phim con heo 24/24, những sàn trình diễn sẽ sống động quảng cáo giật gân giá xem bắt đầu từ 2 USD. Với số tiền ít ỏi này, khách chỉ được ghé mắt qua ô kính nhìn vào sân khấu tròn nơi "diễn viên" biểu diễn màn khiêu dâm. Càng trả tiền nhiều thì càng được vào sâu hơn và màn trình diễn cũng ly kỳ, dữ dội hơn.
Hỗ trợ cho thị trường bán dâm này là hàng loạt dịch vụ sẽ được quảng cáo công khai trên các phương tiện thông tin đại chúng. Trên ti vi thường xuất hiện cô gái phô thân hình bốc lửa, khép mắt cười mê hoặc, giọng khàn "Call me.... 0906..." (Hãy gọi em, số 0906...). Có cả đường dây nóng sex qua điện thoại. Một đêm cô đơn cần người thì thầm bên gối, bốc máy điện thoại là có ngay chàng nàng thả lời ong bướm với giọng gợi dục điêu luyện. Sex qua điện thoại có vẻ "vô trùng" nhưng không ít tốn kém, mỗi phút gọi giá tối thiểu là 0,75 USD.
Có vẻ như với kỹ nghệ kinh doanh sex phát triển như vậy, dân Hà Lan ăn chơi, đồi truỵ quá? Chỉ cần dạo gót qua khu Đèn Đỏ, bạn sẽ thấy ngôn ngữ được sử dụng ở đây chủ yếu không phải là tiếng Hà Lan mà là tiếng Anh, Tàu, Nhật... Có lẽ 70% khách là người nước ngoài, rồi đến dân các tỉnh đổ về Amsterdam nếm "của lạ" dân địa phương rất ít, mà phần nhiều đóng vai dẫn bạn bè, người thân đến tham quan. Hình như cái gì công khai, ê hề quá đều mất đi sức lôi cuốn? Khu Đèn đỏ, với nhiều người Hà Lan không ý nghĩa gì hơn là một hồ lô hút tiền khách du lịch. Với chính sách cho phép kinh doanh sex, nhà nước đã khôn khéo kiểm soát được hoạt động rất khó tiêu trừ này và thu về một nguồn lãi suất khổng lồ. Tất cả các nhà cho thuê, cửa hàng kinh doanh Sex đều được đưa vào quy củ, phải đáp ứng tiêu chuẩn vệ sinh, an ninh, và tất nhiên đóng thuế lợi tức cao. Các cô gái mại dâm cũng bắt buộc phải đăng ký hành nghề, khám bệnh định kỳ và nộp thuế. Khi đã là một nghề được pháp luật thừa nhận, kinh doanh sẽ mặc nhiên đặt mình dưới sự kiểm soát của nhà nước, do đó, quyền lợi của cả khách hàng lẫn người hành nghề đều được bảo vệ, tránh sự hoành hành của "xã hội đen". Tuyệt nhiên không có những quán bar, nhà hàng, trung tâm masage.... trá hình buôn bán dâm bất hợp pháp mà ở đó cả vệ sinh lẫn an ninh đều không có gì đảm bảo.
Dù sao mặc lòng, khu Đèn Đỏ tồn tại giữa lòng Amsterdam như một vết thương nhạy cảm. Nhiều người Amsterdam tuyên bố xấu hổ về nó và tránh đi qua đấy. Cảnh sát phải thường xuyên túc trực và du khách được cảnh báo nghiêm khắc về nạn móc túi, trấn lột. Vài năm trước, người ta xây giữa khu này một ngôi chùa Trung Quốc, ngôi chùa duy nhất ở Amsterdam, đích thân nữ Hoàng Hà Lan đến khánh thành. Phật bà Quan Âm ngự giữa khu Đèn Đỏ, nghìn mắt nghìn tay có đủ để cứu vớt chúng sinh đang lặn ngụp trong vòng đoạ lạc? Ngôi chùa xây trị giá ngót 5 triệu USD nghe đồn lại là một phép rửa tiền của giới mafia buôn người và ma tuý?!
Hà Nội, 06/11/2002