Lớp Tin và những "Kỷ niệm"

Nguyễn Minh Việt
(Nguyen_Minh_Viet)

New Member
Hề đang buồn đi toilet nhưng mà toilet lại đang có ngưòi dùng...trong lúc chờ đợi đếch biết làm gì e, lên post quả topic này phát cho các bác tha hồ ôn nghèo kể khổ.Học 3 năm trời thì kiểu gì cũng có điều để kể lể.
Xem nào bắt đầu bằng chuyện gì nhỉ?
Lớp 10.Điều đáng nhớ nhât ở lớp 10 là gì?Em cá là ko ít bác sẽ nghĩ ngay đến cô Hồng Anh dạy toán yêu quý.Chả hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà vứa vào lớp cô đã thuộc tên em làm em khổ vãi đái.(Hoàng bựa cũng chịu chung số phận sớm bị thuộc tên).Mk cô thuộc tên em đến độ hôm Trung con lên bảng làm bài sai,cô lại con bảo với Trung con : Việt xem lại bài ,có chỗ sai
(Chắc Trung con vẫn nhớ vụ này)..Ức vãi lúa..Thời kỳ Hồng Anh có thể nói là một thời kỳ đen tối nhất trong cuộc đới học hành của em.Cứ nhìn thấy Hồng Anh là em hồn bay phách lạc...Hồng Anh mà động đến là mọi thứ trông đầu em biến mất hết...
Còn nhớ quả hôm Hồng Anh ra bài kiểm tra được liệt vào loại kinh điển.2 dề chẵn lẻ...Cả lớp 0 trừ 2 đứa là Hùng lợn cả 1 chú nữa em ko nhớ.Quả kiểm tra đấy làm chú Dũng nhà ta bị tóm khi đang giở toán bồi dưỡng ra tra.Mới vào năm học em bị ngay con 0 này cả thêm một con 3 nữa...Cả học kỳ toát mồ hôi gỡ lên đựoc 8 phẩy hix hix
Em vẫn còn vụ này với Hông Anh.Vụ này ít chú biết.Hôm đấy Hồng Anh ra cái bài đíu gi ý.Em ko làm lại ngồi bốc phét với măy chú xung quanh.Hồng Anh soi thấy ngay hỏi em làm xong bài chưa ( Mà bao chú ko hỏi cứ hỏi em) Chăng hiểu em nghĩ gì em lại bảo làm roi..."ThếViệt lên chữa cho cô xem"...
Em lên bảng loay hoay một lúc.Quay xuông hỏi chú Dũng làm thế nào thi ôi thôi,Hông Anh đang ngồi ngay cạnh chú Dũng tâm sự gì đó...Quả đấy em như mất hồn chẳng biết xử lý tiếp thế nào nữa thì được HA tha bổng....
À tự nhiên lại nhớ ra vụ này nữa.Ở lớp em cả chú Dũng có lẽ là loạn nhất lại hay ngồi cạnh nhau đâm ra có lắm vụ để kể.Chú Dũng mà ko đi học đổi tuyển suốt ngày vào các lớp sau thì chắc còn nhiều chuyện nữa để kể.
Em luôn ngồi bàn cuối góc lớp sát cửa như các bác đã biết.Hôm đấy chú Dũng lò mò ra ngồi cạnh thế là anh em lại buôn chuyện.Đó là giờ của cô Mai vĩ đại của chúng ta.Cô cứ thao thao giảng bài , em cả thằng Dũng cứ ngồi bốc phét. Chẳng nhớ chủ đề là gì nữa , chỉ nhớ là em dạy thăng Dũng mấy câu thơ linh tinh cho vui. Em dạy nó câu : Ước gi anh hóa thành zo`i .Mối khi em...i a (nhắc đến lại nhớ là minh đang buồn,viết nốt nhanh con đi vậy)... anh ngoi lên nhìn.Chú Dũng nghe xong cứ ngồi tấm tắc khen xong cưòi.Lúc đầu còn cười nhỏ nhẹ,lúc sau chú ý éo kìm được cứ rú rít lên.Em thì em lúc đầu không cưòi gì.Câu đấy em thấy cũng bình thuờng.Em chẳng hiểu sao thằng điên kia nó cười ghê thế.Mà như các bác biết thì bệnh cười nó có lây..Thế là em thấy nó cưòi lắm dần dần em cũng cười theo..2 thằng giữa giờ văn của cô Mai đáng kính tự nhiên cứ ngồi vỗ đùi đậ bàn cưòi rũ rượi...Cô Mai cũng choáng ko hiểu gì , hỏi : " Chùng mày cười cái gi đấy " . Em cả chú Dũng nghe xong tự nhiên lại phá lên cười tiếp....hehehe...Chả biết các bác có nhờ vụ này ko ..
Thôi em té đây ( lý do đã nêu ở đầu bài )..... Chuyện em còn nhiều hẹn các bác lúc khac em viết tiếp
 
trước khi em viết bài của em, em xin phép được đính chính lại một số chỗ nhầm lẫn của con Việt.

cái hôm mà em với nó không nhịn được cười trong giờ cô Mai yêu dấu, có phải nó dạy em ếch đâu. 1 thằng tự dưng buột miệng đọc câu đầu, thằng kia mới đọc được nửa câu thứ hai. thi 2 thằng éo nhịn được cười nữa. Bệnh cười nó không chỉ lây, mà còn bị nhân gian ghẻ lạnh nữa. các anh sợ bị lây nên đề phòng, cứ nhìn chúng em suốt để né, đếch thằng nào chịu quay lên bảng chú ý cô Mai nữa. thế là bị cô Mai phát hiện, mịa : " mấy thằng này chắc đang nghĩ chuyện bậy đây". Oan cho thằng Việt vẹo với em quá. nếu nghĩ chuyện bậy mà cười như vậy thì có mà em với nó cười cả ngày cả đêm. cắn áo cắn tay mà ***** sao nhịn cười đc hôm ý, mẹ nghĩ lại vẫn thấy buồn cười. lúc cả lớp nhìn bọn em, mồm thằng Hùng béo cứ tru lại, em chả biết là tức giận hay là thèm thuồng. còn thằng Hùng Mạnh thì há mõm ra như chó thèm ***. Trần Vũ thi vẫn nước bọt phun fi` fi`. Lý với Hiền thì cứ tròn xoe mắt nai 16. công nhận Lý mặc áo đồng phục đến là xinh, hờ. lý trí của em mờ dần. em ***** dám nhìn thêm nữa, sợ cười thêm sang mẹ nó giờ GDCD của cô Hông Anh thì khổ thằng Việt. đến lúc qua cơn, em mới nhớ ra là mình lớp 11 mẹ nó rồi, có học Hồng Anh nữa đâu, dm, lại lăn ra cười. chỉ khổ con Việt, đã qua cơn rồi, thấy em cười lại cười theo.

nói về Hồng Anh, kể đúng là chuyện buồn (cười) nhiều hơn chuyện vui. thằng nào bị gọi lên bảng IQ tụt giảm nhanh chóng về 0. chắc chỉ có thằng Hùng béo, B` Trung là không bị ảnh hưởng. cả Trần Vũ nữa. 0 sẵn mẹ nó rồi. cả đời Việt vẹo có mấy khi bị đàn bà con gái lăn như bi thế đâu, nhưng nhìn nó với thằng Hoàng bựa, Trung con bị lăn, bị đè, em cũng thấy đau xót da diết. nước mắt nó cự tự chảy ra. Hồng Anh mới đến bên em hỏi vì sao em khóc. đúng lúc đấy thằng Việt đang ở trên bảng chữa bài cho cả lớp xem lại quay xuống hỏi em. mẹ, thằng ý lúc nào cũng mang đồng hồ diện tử có khác, chính xác vãi đái. thế là lớp mình được nghe thêm khoảng 20 phút GDCD. cả lớp ai cũng hớn hở, cảm ơn bạn Việt rối rít. Có nó mới được học GDCD nhiều thế. nếu năm lớp 10 mà có thi GDCD thành phố thì lớp mình ôm về khối giải, may ra có lớp Toán là còn trình độ tranh giải với mình.

mịa, em lại bận mất rồi, hôm khac post tiếp vậy. anh em vào post đê.

to Việt: mày xong toilet chưa để bố còn vào, đi wc chứ có phải đi ăn đâu mà lâu thế. ra ngoài post bài tiếp đi.
 
quên mất, còn cái vụ em bị bắt trong giờ kiểm tra kinh hoàng môn GDCD đấy, đâu phải mỗi em tra bài. hôm ý thằng éo nào nhỉ, Quân em thì phải, mang lắm sách Toán thế. em biết trong giờ GDCD học Toán là không đúng, nhưng tính em vốn mê Toán từ bé, mở ra coi để thư giãn đầu óc. Nhẹ đầu có khi lại viết được ý gì đấy vào tờ giấy để trắng. mẹ, thằng Việt thằng Chương, thằng Yên, Quân cũng quay. éo phải mỗi mình em. chỉ tội cái phòng học lớp mình nó hiện đại, có tới 2 cửa, em lại ngồi ngay ngoài cửa dưới. Hồng Anh dạy GDCD thế quái nào, dạy học sinh kô đc nói phét, mà mình thì bảo sang lớp Toán làm cái gì gì đấy, nhưng mấy phút sau thi em bị tóm. bị tóm cũng chả có gì, em chỉ ức là mình em bị tóm. chẳng nhẽ lại fun ra mấy chiến hữu.

nghĩ đến giờ vẫn thấy xấu hổ với thầy cô bạn bè cha mẹ chú gì cô bác. cả đời em vẫn khoe là quay bài chưa bao giờ bị bắt, thế mà hôm đấy lại bị tóm. đúng là một vết đen trong cuộc đời trong sáng của mình.
 
hờ tình hình này khéo lại có mỗi em cả con trai em có chuyện để buôn à...3 năm trời các bác cũng phải có tí vồn chứ nhỉ?
Để em buôn tiếp vậy.
Em ko hiểu sao em ở hiền mà éo bao giờ gặp lành.Lại là chuyện thầy cô.Các bác còn nhớ cái năm Thấy Huy dạy sử đáng kình mà em vô cùng yêu mến ( Tại Thầy éo bao giờ kiểm tra miệng cả một tiết toàn tô màu thích vãi lúa.) Thầy chạy xô nhiều quá nên quá tải..Cấp trên cử về một cô Sử khác thay...Ôi thôi...Chắc các bác còn nhớ sự khắc nghiệt mà đồng nghiệp của thấy Huy đem đến cho chúng ta.Đó là nỗi khổ chung.Nhưng mà số em sô ruồi bu nên là... hix hix... Các bác còn nhớ cái lần em bị gọi lên bảng sử ko?Mk hôm đấy em học bài đấy đủ thế nên lúc lên bảng em tự tin vãi cả đái.Cô Sử(em quên tên rồi) thản nhiên đọc câu hỏi:`Chúng ta đã học hết qua 3 chương.Em hãy tốm tắt nội dung và nêu lên sự liên kết giữa các chương vừa học`.....
>.< ... Em thề với các bác em nghe câu hỏi xong em vừa choáng vừa điên :eek: X( [-o< .Từ khi cha sinh mẹ đẻ đén giờ em chưa bị câu miẹng nào sến đến thế.Kết quả đưong nhiên là em trồng cây chuối giương mắt ếch nhìn xuông lớp.Em bắt gặp rất nhiều ánh mắt thông cảm cho sự đen đủi của em.( Đên Hiền Lý lúc em về chỗ còn an ủi em )Thà quả đấy cô fang cho em con 1 cho em về chỗ còn hơn,đằng này cô lại cho nợ,bảo lần sau gọi lên lại.Mk thế là gần như cả học kỳ đấy em phải học sử để chờ lúc cô gọi lên trả nợ.Các bác thì cứ thản nhiên rung đùi ko lo lên bảng vì có em đỡ đạn rồi.Em nhớ học kỳ đấy em lận đận lên bảng sủ mấy phát liền.Năm đấy mà có thi toàn quốc sử khéo em cũng đem về cho trường ít cũng là giải nhất. :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tao vừa viết một bài dài loàng ngoàng xong, nhưng mà cái HOA ngu vãi lúa, sau một thời gian nhất định nó không thấy mình active cái cửa sổ là nó tự động xóa cookies , thế là lúc tao ấn gửi bài nó bảo mình chưa login, thế là login xong thì cái bài mình viết biến mất.

Tao cú rồi , đếch viết nữa, cho chúng mày thèm.
 
có mà tại mày ngu mày lại đổi cho HAO ngu..Tao sáng tác mất cả tiếng đồng hồ có thấy vấn đề gì đâu?
 
Bà củ chuối nhất là bà sử dạy thay thầy huy mà thằng vẹo vừa nhắc tới hic hic .Các chú có nhớ cái vụ kiểm tra sử một tiết đề dài ngoằng nhưng hình như mấy bác nhà ta nhanh chân biết trước đề nên chép trước câu sau hehe đâu có ai ngờ là thằng chép điểm cũng như thằng không chép không quá 6 vì các chú ĐẢO LỘN LỊCH SỬ hic hic chuối cả nải
Năm lớp 11 hay 12 gì đó nhể hehe bà Phương mẹ cu Lân dạy GDCD hi hi mình với chú Thành ngồi ấn máy tính xem cô nói được bao từ coi như là hic hic thật kinh khủng có hôm lên đến 45 lần /tiết --> 1 phút 1 câu coi như là .Lại còn vụ dọa các em năm nay thi tốt nghiệp môn giáo dục công dân hé hé
Mà cái biệt danh Hiền quan công moi ở đâu ra đấy :D :D .Lâu không gặp Lí gặp hiền nhớ quá trời quá đất
(to be continued....)
May mà save lại không thì toi cả bài
 
hehe chú nhắc anh mới nhờ..mk bài đấy anh cũng bị 5 vì `Trình tự lịch sử ko được đảo lộn`.. Cay vãi lúa chỉ muốn úp sọt cho phát.
Giờ đến lựot môn GDCD.Cô GDCD co lần gì thi rất vui tính,cho lên trả lời bốc thăm toàn câu hỏi vớ vẩn để trả lời.Em nhớ hôm đấy Hoang bựa nhà ta bốc phải câu gia đinh éo éo gì ý.Cô hỏi Hoàng bựa là : Người vợ tưong lai của em sau này phải thế nào?
Hoàng bựa nhà ta thản nhiên trả lời : Xinh đẹp , Nhà giàu , Khoẻ , Thông minh ...
Chú bảo cần vợ đẹp là vì chú xấu săn rồi cần vợ đẹp đẻ cải thiện nòi giống...Em phục quả phát biểu hùng hồn giữa buổi thi của Hoàng bựa vãi lúa.
Vẫn giờ GDCD,kiểm tra giấy,em quay như thuờng lệ.Long xời học éo học quay éo quay ngồi cứ uốn éo như con zòi.Gần hết tiết chú quay xuông cầu cứu em.Em vứt cho nó phao.Xong đố các bác biết nó bảo gì ? Nó bảo nó sợ quay lắm , em đọc ở phao ra cho nó chép... :eek: ... Miễn bình luận.
 
mịa, nhắc đến cái vụ Đảo lộn lịch sử, thật là đớn đau. cảm giác cũng giống như khi mình vừa WC xong, nhưng không sao mở được cửa toilet. anh em thằng nào chép trước chắc đều nhớ đến nỗi đau này. mẹ thằng Lân thì tao coi như là không nhớ cho lắm vì có học mấy đâu mà biết. nhưng mà bác Đỗ Lệnh Đạt thì em nhớ, học với thầy cảm giác như được đi du lịch hawaii. hoặc là đi chơi trong rạp xiếc. kiểm tra 1 tiết, Trần Vũ 1 bên Quân 1 bên, thấy Đạt khả kính ở giữa. Quân cứ đọc bài cho Vũ chép. thầy cứ ngồi chờ để thu bài nốt 2 thằng. như xiếc. em chả hiểu gì cả, ngồi ngay dưới 2 thằng, thằng Quân đọc gì em chép luôn. trả bài thế éo nào em lại cao điểm hơn cả hai. thằng Việt hình như cũng kiếm chác chút điểm ở vụ này thi phải.

hê, tự dưng em lại thấy nhớ nhớ đến môn Tin của thầy Sửu. Yên em, Việt con, Thành tay dài, Vân chân dài, Hùng mạnh đâu, khi nào về chiến đặt bom với bố không.

ai nhớ anh Bảo dạy English ko. em cá là thằng Việt vẫn nhớ. dạy lớp mình xong thế quái nào lại bị đẩy xuống dạy bọn lớp 6. mà em với thằng Việt thì lại nghiện phở, hay trèo qua tường (mịa, mấy anh bảo vệ khó tính vãi) mấy em lớp 6 để ra phở Nành ăn. thế là thỉnh thoảng vẫn gặp anh Bảo. nhưng cái em nhớ nhất đíu phải mấy cái lung tung này, kể ra để anh em nhớ anh Bảo là ai đã. cái em nhớ nhất là cái vụ 8-3, Trần Vũ tặng hoa anh ý. cái này thì có thể thông cảm cho Trần Vũ, nó bị bệnh liệt mắt ( 1 trong series liệt của nó ). Cả tiết đấy chả học được chữ tiếng anh nào cả, chỉ thấy bác Bảo nói cái nhảm nhí gì gì đấy. sướng quá hóa lảm nhảm. chắc thế. qua cái vụ này em mới rút ra 1 kinh nghiệm là ngày 8-3 không nên tặng hoa con trai. mất mẹ nó 1 tiết tiếng anh, tiếc éo chịu được. nếu không mất tiết đấy có khi tieng anh mình giờ này vãi lúa rồi.

bên cạnh các kỷ niệm xưa, em muốn hỏi chút về hiện tại, thằng Hoàng bựa nó hết bựa rối à, mà sao không thấy lên đây. nghe nói có bạn gái rồi thì phải. anh Hùng có gì gọi điện an ủi động viên bạn bè nhé.

to Yên: chưa thấy thằng nào ngu mọi như mày. đến thằng Hùng béo còn biết save lại.
 
à à, Việt ơi, mày còn nhớ vụ Trim non gõ cái văn bản éo gì dài dài cho con bé gì lớp Pháp nhỉ. lại còn bị thằng Tùng chó lớp Toán lừa ra đứng đường. Trim non đâu, lên kể đi, không thằng Việt nó lại tranh kể bây giờ.
 
Đúng là thằng Viet mở đầu bằng vu tulet (bên em nó gọi thế) nên bài post nào của nó em cũng thấy bốc mùi...
Vào đây đọc bài thấy chỉ có mấy thằng buôn dưa lê với nhau cũng tủi, thoi thi em vận nội công lục lọi trong ổ cứng xem có gì hay thi load ra cho anh em xem vậy.
Em thi em chi nhớ vụ The duc the thao (TDTT-->nghia thu hai da duoc Trung con nghi ra, bac nao ko biet lien he voi no). Hehe, hoi lớp 10, em nhớ lớp mình chơi bong rổ tanh vãi. Buổi thể dục hay buổi trưa nào ở lại học cũng vác bóng rổ ra sân chơi. Đội ta đánh đâu thắng đấy. Nhớ hôm chơi với bọn nào buổi chiều, hình như là A2, quay chúng nó nhục như con trùng trục. Tưởng với phong độ này mấy thằng sẽ sang NBA đến nơi. Thế mà không hiểu sao sang lớp 11 phong trào lại tụt thê thảm, gần về mo.????
Còn bóng đá thi miễn bàn. Năm đá giải trường lần đầu tiên, hinh như là lớp 11, hehe, em nho trận đầu đá giải cũng là trận đầu tiên lớp đá sân to với nhau. Mười mấy thằng (mà lúc đầu hinh như còn không đủ thằng để đá) thằng thì may o, thang thi cởi trần, thằng thì áo phông, quần đùi xanh đỏ đủ loại. Trông như đội vũ công Carnaval, miễn bình luận.... Đá thì chiến thuật vô chiêu, chỉ khổ cho thằng chạy tich cực nhu em, về bi chuột rút treo chân mấy ngày liền....
Đấy là tình hình TDTT, còn học tập thì hiện tại em chưa search được, hôm nào thấy sẽ buôn với các bác tiếp. É, mà quên, mấy bác ở đây toàn dạng "Ghét thể thao, ham ..." thì bài của em còn có ý nghĩa gì nữa, thế là mất công toi post bài rồi...
 
Vừa thi xong, đang nghỉ hè rỗi rãi ngồi cùng tâm sự với các chú cho vui nhể:
Hoang Duc Viet Dung đã viết:
à à, Việt ơi, mày còn nhớ vụ Trim non gõ cái văn bản éo gì dài dài cho con bé gì lớp Pháp nhỉ. lại còn bị thằng Tùng chó lớp Toán lừa ra đứng đường. Trim non đâu, lên kể đi, không thằng Việt nó lại tranh kể bây giờ.
=>Mày nhắc đên cái kỷ niệm đau buồn đấy làm giề :(( Cái ngày đấy em mới bước chân vào đời... hic... đúng là cái hồi đấy "thật thà" thật (chính xác là đần mới đúng). Bị gọi là "Trung con" quả đúng ko sai :(( Mà cái thằng Tùng lợn lớp Toán, mình có hận thù éo gì với nó đâu mà mấy lần nó tìm cách lừa mình: có lần còn giả vờ là thằng Ấn độ nhẩy vào chat tiếng Anh với mình chứ. May mà hồi đấy tiếng Anh mình đần, đíu biết viết mấy cứ hỏi nó tại sao biết mình. Nó viết mãi mà éo được kết quả giề, bực quá chửi 1 tràng tiếng Việt. Em thì cũng bực, hỏi nó mãi mà nó éo trả lời cứ viết linh ta linh tinh, muốn chửi lắm nhưng mà sợ nó éo hiểu. May thế nào nó lại chửi tiếng Việt trước, em thấy thế cũng chơi lại ngay. Đúng là dỗi hơi, tự nhiên tốn thời gian, tốn tiền net. Chắc tại cái thằng Việt "vẹo" hay buôn dưa lê với nó nên nó mới mấy lần tìm cách lừa mình :)) Đúng là phải qua vài vụ như thế em mới lớn lên được các bác ạ.
Thằng B Trung nó nhắc đến TDTT, giờ em cũng éo nhớ em đã dịch là giề nữa. Chắc có lẽ hồi đấy chú B Trung mới tiếp xúc với nền văn hóa "mới" (suốt ngày cắm đầu học hành mà lị) nghe em dịch chắc chú ấy sướng (được gãi đúng chỗ ngứa) nên nhớ lâu. Mà nhìn cái ảnh đại diện "da^m" thế kia chắc bi giờ cũng kinh lắm nhể :))
Nghe chú Việt "vẹo" kể cái vụ cô Hồng Anh gọi mình lên bảng giờ vẫn thấy sướng. Hôm đấy lên bảng căng thẳng vãi ...(nói chung thằng nào bị cô H-A gọi lên bảng mà chả thế), lúc xuống rồi mà vẫn còn run bần bật. Đúng lúc đấy hết giờ cô vừa ra khỏi lớp vừa bảo: anh Việt..... cái éo gì ý giờ em éo nhớ. Em bị cô mắng mà chả hiểu sao mặt như bừng tỉnh, chả thấy run éo giề nữa. Còn chú Việt thì ngơ ngơ ngác ngác éo hiểu giề cả cứ ú a ú ớ như thằng câm, mặt nghệt + tím tái hệt như vừa vào toilet ngồi cố mãi mà éo ra cái giề cả :eek: 8-} . Khổ thân chú Việt với cả chú Hoàng "bựa", ko hiểu kiếp trước cô có iu phải người nào tên Việt, Hoàng ko mà cứ mở mồm ra là Việt với Hoàng. Thương vãi 8-} :))
Lại nói về cái vụ thi học kỳ của bà dạy Sử. Em thề với các bác là từ bé đến giờ đấy là lần đầu tiên em phải tiếp xúc với cái kiểu kiểm tra miệng và thi cử quái lạ như thế. Kỳ đấy điểm môn Sử của em phọt éo chịu được. Cứ tưởng đến lúc thi biết trước đề==> làm trước là ngon rồi, có cơ ko mất HSG ai ngờ lại còn cái kiểu: "lịch sử là ko thể đảo lộn, câu 2 ko thể làm trước câu 1". Mà khăm vãi, bà ý éo cho các lớp trùng câu 1 lại trùng nhau câu 2 mới ác chứ. Thằng nào cũng cắm cổ chép trước câu 2, rồi cuối cùng biết điểm ko thằng nào quá 6. Em tưởng sẽ có 1 cuộc lên điểm ngoạn mục ai ngờ ko phải gỡ lên mà là gỡ xuống mới đau chứ. May mà được chú Thành với mấy chú khuyên lên xin cô cho vẽ bản đồ để gỡ lên 6.5 ko thì mất toi HSG. Cái thằng Trần Tẽo thấy thế cũng nhẩy lên ăn theo. Em mất công mấy ngày giời cặm cụi vẽ vời còn chú Trần Tẽo thì éo phải làm giề mà vẫn cứ có con 10 đỏ choét trong sổ điểm.
Những buổi học Toán của thầy Đạt thật "ướt át" đối với em. Chắc các bác ko hiểu tại sao em lại nói thế đâu nhể. Các bác có ngồi bàn đầu như em đâu mà các bác biết. Hình như thầy Đạt có họ với Trần Tẽo thì phải. Kể cả những ngày mưa cũng như ko mưa, cứ thỉnh thoảng là vở em nó lại lấm chấm đầy những giọt nước nhỏ li ti ko rõ nguồn gốc xuất xứ. Những lúc như thế em mới thấy cảm giác bình yên, khô ráo ở mấy cái bàn cuối sướng thế nào hic hic 8-} :))
Các bác có còn nhớ vụ Hoàng "bựa" với Long "sời" chửi nhau ko. Bác nào văn hay kể lại đê, em kể sợ mất hay. Các bác thử tưởng tượng nếu thay Long "sời" bằng Trần Tẽo thì khoảng cách có thể gần đến thế ko nhể 8-} (Chẳng lẽ chú Hoàng "bựa" lại ko sợ dính cái chất siêu tởm đấy :)) )
Thôi mệt quá rùi, hôm khác post tiếp. Chả mấy khi có cảm xúc nhiều thế này. Nhưng thật sự nghe các bác kể lại những kỷ niệm hồi còn học cấp 3 em vừa buồn cười vừa thấy nhớ. Ước gì lại được học lại vài buổi như thế nhể hic hic =; Vui thật đấy.
Chú B Trung, Thành, Phanh, Ngọc "đờm" (Lân "đần"), Dũng "Nghị Hách", Yên, Hùng ỉn... vào post bài đê cho xôm
 
Sau một ngày ngồi dỗi cái HAO này, cuối cùng thì quyết định làm lành lại với nó, anh vào post bài tiếp vậy (đếch post lại nữa, vì hôm qua ... híc trong cơn đê mê của một đêm thức trắng , một cốc cà phê, hai bài thi .. anh chả nhớ gì nữa).

Chuyện của anh chia làm mấy phần, mỗi hôm post một phần.

[red]CHƯƠNG I [/red] : ĐƯỜNG TỚI TRƯỜNG AMS

Xem nào , kể lại tiểu sử của mình từ đầu đến đít từ khi vào cái trường am này một phát. Lần đầu tiên mình vào trường ams, đấy là ngày ? đếch nhớ, chỉ biết hồi đấy đang ngủ trưa ở Marie Curie , có thằng nó gọi mình dậy rủ trốn ra ngoài đi nộp hồ sơ rồi đi đánh điện tử với nó. Thế là đi, và đấy là lần đầu tiên đến ams. Anh đang từ một ngôi trường cấp hai dân lập xinh xắn và hiện đại, nhưng tiếc vì nó chỉ là cấp hai, nên chị em trong trường không lấy chi là phổng phao cho lắm. Đến trường Ams như một chân trời mới, cái gì cũng đẹp, cái gì cũng muốn cắn, muốn được sờ tận tay cái hùng vĩ của núi non, cái đê mê của vực sâu hun hút. Thế là hôm sau cũng đi đăng ký ams, anh đăng ký cả tổng hợp nữa mới chết chứ.

Tiếp nối sau cái ngày định mệnh có thể nói là chuyển đổi cả cuộc đời anh đấy, là một chuỗi ngày dài lê thê anh đi học thêm buổi tối ở trường ams. Vì hồi đấy bố mẹ anh nghe được ở đếch đâu thấy bảo trường ams dạy thêm buổi tối nên bắt mình đi học ạ. Cái hôm đi học đầu tiên , anh được học lão nào nhỉ ? có một lão hơi beo béo, lại PD một tí, (không phải thầy sửu à, chúng mày đừng hiểu nhầm) . Nhưng lão béo đấy không có gì là đáng để nói cả, điều đáng nói là , trong lớp học thêm ấy, có một thằng mà ngày nào anh cũng thấy bố mẹ nó đến đón đưa nó đi học, và trong lớp nó chỉ mặc mỗi cái quần đùi . Ngồi nghênh mặt vuốt râu, sao mà đỉnh thế (Đố biết đấy là ai, giải thưởng con gì đây kỳ này ?)... Được khoảng một tuần, anh thấy cũng run quá, chỉ sợ mình học lâu lâu lại giống nó thì khổ. Thế là bản năng gốc nổi lên , anh và thằng bạn anh (hai đứa cùng đi học thêm) quyết định không đi học nữa, mà ngồi chơi điện tử ở cái hàng bên táy trái trước cổng trường . Oái oăm nhất là một dạo bố anh tự nhiên nghi ngờ thằng con, nên bắt mình phải để bố đèo cả hai đứa đi học. Híc, hôm đang ngồi chơi say sưa, mình đã bảo thằng kia là canh giờ để biết khi nào bố mình đến còn chạy vào trong trường hòa vào bọn tan học ra cho khỏi lộ . Nhưng nó cứ say sưa quá, đến lúc quay ra thấy bố mình dựng xe ngay trước cửa hàng ạ (khiếp vãi đái ). Chả biết làm thế nào, cuối cùng hay thằng cứ tiếp tục chơi, đợi đến khi cụ quay mặt đi một cái là lẻn vào một tốp mấy thằng cu vừa chơi xong, trốn vào trong trường. May mắn thoát nạn.

Đến hôm thi vào trường ams, hôm đấy cũng vui sao mà vui thế :D. Tự nhiên mình lại gặp lại bạn cũ mới chết chứ. Gặp được bạn hoàng vân (sau này học lớp hóa ý). Hôm đấy bạn ý cắt tóc ngắn, trong rất chi là ..... Thế nên vứa nhìn một cái , với bản tính chân chất , nhà quê của một đứa chuyên học trường làng như mình, mình nói luôn "Trông ấy giống con trai thế ". Híc, hết chuyện để nói :D . Đợt đấy thi cũng, đếch nhớ là có được hay không , hê hê :D . Chỉ biết là lúc nhận kết quả thi thì anh trượt các chú ạ .

Lúc tốt nghiệp lớp 9, trong tờ đơn đăng ký nguyện vọng vào cấp 3, anh chỉ đăng ký một trường duy nhất là Kim liên (thông cảm, trường làng, anh chỉ biết mỗi cái tên đấy nên viết vào, sợ viết tên trường khác thì viết nhầm là khổ) , hệ B không , và cũng không đăng ký nguyện vọng hai :d .Thế là một lần nữa an trượt thẳng cẳng :D .

He he, đứng trứơc nguy cơ, không trường nào nhận (cả anh và thằng bạn anh, nhưng thằng này không phải thằng hay chơi game cùng) , có điều anh may mắn hơn nó một tí, là anh vào được hệ B ams, còn nó thì không :D (khổ thằng bé, thế mà giờ nó vào đại học rồi , anh thì chưa) .

Vào học hệ B ams được khoảng 2 , 3 ngày (đúng không trung con, vân lợn nhỉ ) , thì có giấy gọi 4 đứa lên tin học (anh không nhớ cụ thể những ai, đứa nào có trong danh sách thì lên đây nói cái nhé). Chỉ nhớ là có trung với vân nữa thì phải.

Lên hệ A học được mấy hôm, lại thấy có đứa được gọi bổ sung cho lớp toán, nhưng lần này thì khác vì bọn nó có vẻ yêu lớp tin hơn, nên ở lại (hùng lợn với bá trung thì phải nhỉ ).

Thôi tạm dừng ở đây đã. Mai anh tiêp kỳ II : Bước đầu vào học . Kỳ III : chinh chiến và yêu đương. Kỳ IV : quay cuồng trong men rượu Và kỳ V : tạm biệt ra đi :D .
 
Chỉnh sửa lần cuối:
trước khi em di tắm cái cho mát mẻ, em xin giải câu đố phát, không thằng Trần Vũ nó tranh giải mất.

thằng mặc quần đùi, bố mẹ đón đưa đấy là : Trấn Tẽo.

à, tò mò 2 chút, thằng bạn mày ( hay đánh điện tử cùng ) là thằng nào thế, tao có quen ko nhỉ. còn cai' ky III: chinh chiến và yêu đương. thằng nào kể chuyện bịa làm chó nhé.
 
Đíu biết mày có biết thằng nào với thằng nào không. Thằng mà đánh điện tử với tao thì là sơn còi. Còn thằng mà thi trượt cùng với tao thì là thằng hải cam, học cùng lớp cấp 2. Mày biết nó không nhỉ ? Tao chỉ nhớ là rủ nó đi uống bia một lần với hội nhậu, nhưng chả nhớ có mày không .
 
Chương III : ngu chó gì anh tự kể về mình, vì chuyện của tao bọn trong lớp có mấy đứa biết đâu :D .
 
riêng chuyện của chú Yên phân III anh cũng có biết ti chút ... cũng đáng khâm phục phết éo ùa được đâu.... Anh nói thật lòng là nhiều lúc anh phục chú lắm,chú cứ tẩm ngẩm tầm ngầm mà hiểm vãi lúa :D ^.^ Anh nói chung tất cả chứ ko phải nói riêng cái chương III đâu
 
nhân tiện thằng Yên kể về nó đến với ams thế nào...em cũng xin giới thiệu con đường vao ams của mình
Hồi cấp 1 em học trường làng( Cùng lớp với con chó Trung Chính thủ khoa Toán á Khoa Lý ams sau này).Nhưng theo truyền thông gia đình ( anh chị họ em học tanh vãi lúa làm khổ em lúc nào cũng bị chửi bới là ngu nhất họ ) , em bị bát thi ams. Mk các anh các chị thử tưởng tượng xem vừa học trường làng ra thi ams thì quá là muỗi đốt inox à ? Mặc dù em đã luyện chưởng với thầy Việt ( dạy Toán ở ams mà chắc nhiều anh chị em ở đáy cũng biết) suốt năm lớp 5 nhưng éo ăn thua gì...Vào đọc đề em vẫn éo hiểu gì ? Kết quả đương nhiên là truợt.Nhưng một năm khổ luyện ko mất công toi.Em vào được chuyên toán A1 Giảng Võ ( cùng Thành lớp ta)
Thú thật với các bác truớc khi vào ams em ngoan vãi lúa.Chẳng biết éo gì ngoài học.Hồi lóp 6 vào Giảng Võ em chăm vẫi cả tè.Cầy cuốc suốt ngày,mk hồi đấy tòan đi kiếm sách toán về làm thêm.Nghĩ lại choáng vãi lúa.Sau một năm tu luyện trình độ em lên vãi đái.Hè năm đấy thi đâu đỗ đấy.Và tất nhiên trong số đó có Ams.
Từ lúc vào ams em bắt đầu tiếp xúc đến 1 số tệ nạn xã hội . Tính em vui vẻ dễ hòa đồng nên sớm hòa nhập và cũng sớm lĩnh hội văn hóa mới sau khi chuyển váo ám .Đầu tiên là cuói năm lớp 6 em có Computer.Đây là một điều tệ hại vô cùng vi ko lâu sau đó em bị nghiện máy tính.Vào Ams lại gặp phải mấy chú có máy tính sớm đâm ra suốt ngáy game gủng ( trông số những đứa đầu độc em có con lợn Dũng dê lớp ta ) .Hồi đấy đĩa game là 150.000 1 chiếc chứ éo phải 7000 như bây giờ.Em có 3 cái :( giờ nghĩ lại xót hết cả ruột. Hồi lớp 7 váo ams cung là hồi bắt đầu zính đến nhạc nhẽo .Cũng tại bọn Ams đầu độc cả.Vụ này cũng đốt của em nhiều thời gian và tiền bạc.. Và rồi thêm bao tệ nạn nữa lần lượt ngấm vao em.MK hồi cấp II lớp em đã có chú có bạn gái bạn gú nhưng hồi đấy em vẫn sợ con gái vãi lúa,đâm ra ko xa đọa vào vụ đấy.Chĩnh điều đó có lẽ đã 1 phần nào cứu vãn sự nghiệp học hành phổ thông đang xuông zốc ko phanh của em.
Thi lên cấp 3 em chẳng tin là mình đỗ.Em đã đăng ký săn sàng Kim Liên nguyện vọng 1 Việt Đức nguyện vọng 2 rồi.Nhưng đang học ams chẳng lẽ ko thi tiếp.Phải thi thôi.Hồi em thi phòng em nhiềù cáo thủ vãi đái.( Đoàn Việt , Hông Việt , Tuân Việt bọn nay tanh thế nào chắc mấy bác trong nghề biết rồi ) À phòng em hôi đấy có cả Trần Tẽo thì phải. Mk bọn phòng em làm bài trâu vãi đái,thằng lợn Đoàn Việt nó làm có nứa thời gian nó đã xong nằm ngủ.Thi cử đã căng thẳng gặp toàn thăng trâu thử hỏi sao em ko ức chế,sao mà làm bài tốt được?Ra phòng thi em làm được có 3 bài rưỡi,hỏi ra thăng éo nào cũng `Hết . Hết` ko thì cũng `4 bài rưỡi/5.` Emthầm nghĩ thế là xong.Chuẩn bị bai bai cái trương này đi là vừa.. Thế mà rôi số em là sô gắn bó với ams.Cuối cùng em vẫn đỗ trong khi lớp em truợt Ams chi chít phi gần nửa sang Tổng hợp.Em vào lớp Tin cùng Dũng dê cả Thắng trố là 2 thằng học cấp 2 cùng em.Hề hôm tập trung lớp nhìn cả lớp đồng phục mỗi em cả thằng Dũng nhờn ams rồi ăn mặc lung tung vui vãi lúa.Hôm xem danh sách em đêm tên con gài.Đếm đâu được khoảng 7 vào thấy có 4 . Hồi đấy em liệt Vân cả Yên là con gái.Vào lớp mới biết chúng nó là con trai chán vãi lúa. :D
Thôi khuya mệt em đi ngủ phát.Đọc bài thằng Yên xong ngứa tay post phát.
Mai em post tiếp.Kỳ tới : Lớp 10 và những mối quan hệ mới.
 
Anh lại cú rồi, tao ngồi viết đúng 1 tiếng, thế là cái HAO lại bắt đăng nhập lại, khốn nạn , không viết nữa. Coi như bở qua kỳ II . Khốn thế. Để anh nghĩ cái khác bù vào. Tao ghét ngồi viết lại lắm, chả hay được.
 
Back
Bên trên